Giới thiệu về blog

Đây là blog của gia đình Văn Tác và Mai Trâm, được thiết lập nhằm mục đích lưu lại những kỷ niệm đẹp trong đời sống của gia đình bé nhỏ Văn-Mai. Ngoài những hình ảnh và video, blog còn chứa đựng của hồi môn dành riêng cho 3 cô công chúa nhỏ: Mẫn Châu - Hải Ngân và Ái Thi. Của hồi môn này là tập hợp những bài viết hay, có tính nhân văn cao mà Văn Tác đã sưu tầm trong suốt cuộc đời của mình.....

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2011

12 câu nói bất hủ

1. Em yêu anh không phải vì anh là ai mà vì em sẽ là ai khi ở cạnh anh (và ngược lại).

2. Không ai đáng làm cho bạn khóc, người xứng đáng để bạn phải khóc vì họ là người không bao giờ khiến cho bạn khóc.

3. Ai đó không yêu bạn như bạn mong muốn không có nghĩa là bạn không đáng yêu.

4. Một người bạn thật sự là người biết nắm lấy tay bạn và làm bạn xúc động.

5. Cách để bạn quên đi một người là: ngồi bên cạnh anh ấy/ cô ấy và biết rằng bạn sẽ không bao giờ có được người đó.

6. Đừng bao giờ quên đi nụ cười, dù bạn đang buồn, có thể ai đó sẽ yêu bạn vì nụ cười của bạn.

7. Có thể bạn chỉ đơn giản là một người trên thế giới này nhưng với ai đó, bạn là cả thế giới.

8. Đừng mất thời gian vì một người không muốn chia sẻ với bạn.

9. Có lẽ Thượng Đế muốn bạn gặp gỡ nhiều người trước khi gặp được người thích hợp với bạn. Vì vậy, bạn cần cảm ơn về điều đó.

10. Đừng khóc vì kết quả mà hãy cười vì quá trình nó phát sinh.

11. Trong cuộc sống sẽ luôn có người làm bạn tổn thương, do vậy bạn cần tiếp tục tin tưởng người khác, chỉ cẩn thận một chút thôi!

12. Để sống tốt hơn, trước khi gặp một người mới bạn nên biết mình là ai và hi vọng người đó biết bạn là ai.

Thứ quý nhất của cuộc đời

Tại một làng chài nọ, có một chàng thanh niên hiền lành và tốt bụng, làm việc rất chăm chỉ. Ngày nọ, trên đường về nhà, chàng lượm được một cái chai nhỏ. Vì tò mò, chàng tìm cách tháo bằng được nắp chai ra. Bất ngờ từ trong chai bay ra một làn khói trắng và vị thần khổng lồ xuất hiện. 

Vị thần liền cất tiếng nói: “Đừng sợ! Ngươi là ân nhân của ta, ta cho ngươi ba điều ước. Nào! Hãy ước đi hỡi chàng trẻ tuổi”.

Ước gì nhỉ? Chàng đắn đo và trả lời: “Thần cho tôi thời gian để suy nghĩ nhé!”.

- Được thôi. Từ đây đến chiều ngươi phải nghĩ ra đấy.

Chàng đi dọc theo bãi biển và suy nghĩ. Trên đường đi chàng gặp một đám trẻ con hồn nhiên, vô tư chơi đùa say mê. Nhìn những gương mặt thiên thần, chàng thấy cuộc đời mới đẹp làm sao. Đi tiếp, chàng gặp một chàng trai trẻ liều mình cứu những người nghèo khổ thoát khỏi một nhóm trộm cướp. Tấm lòng nghĩa hiệp đó khiến chàng khâm phục.

Chàng lại tiếp tục đi và thấy một đám đông vây quanh một cụ già. Thì ra có một con cá voi mắc cạn trôi dạt vào bờ. Mọi người định giết nó để lấy thịt bán. Cụ già nói: “Những gì thuộc về biển cả hãy trả về cho biển cả”. Thế là chú cá voi được cứu sống.

Hoàng hôn buông xuống. Vị thần hiện ra hỏi: “Ngươi đã nghĩ ra chưa?”. Chàng trai trả lời: “Vâng, xin thần hãy ban cho tôi sự ngây thơ, hồn nhiên của trẻ thơ; một trái tim nghĩa hiệp, dũng cảm của tuổi trẻ và một tấm lòng nhân ái, vị tha của người từng trải”.

Vị thần nói: “Hỡi chàng trai, ngươi làm ta bất ngờ đấy, bởi vì ngươi đã nhận ra những thứ quí giá nhất của cuộc đời”. 

Thư gửi con


Con của ba,

Ba viết thư này cho con, ở tại ba điểm căn bản này:

1- Cuộc sống phúc họa vô thường, ai cũng không biết mình sống được bao năm, có một vài chuyện nói sớm vẫn là tốt hơn.

2- Ba là ba của con, ba không nói với con thì không ai nói với con cả.

3- Những điều viết trong lá thư này, là những kinh nghiệm mà ba đã nhiều lần thất bại đau đớn, có thể giúp sự trưởng thành của con bớt đi những đoạn đường gian lao.


Dưới đây, là những việc mà con phải nhớ lấy trong cuộc sống:

1. Đối với người không tốt với con, con không nên quá để bụng, trong cuộc đời của con không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ ba và mẹ của con. Còn như những người đối xử tốt với con, thì ngoài việc con phải trân trọng và cám ơn, thì cũng nên phòng bị chút xíu, bởi vì mỗi người làm một việc đều có một nguyên nhân, họ tốt với con thì chưa chắc là bởi vì mến con, xin con suy nghĩ kỹ càng mà không nên nhanh chóng coi họ là bạn bè thật.

2. Không có ai là người không thể thay thế, không có gì là cần thiết đầy đủ. Nhìn rõ điểm này thì dù sau này người ở bên con không cần con nữa, có lẽ -khi mất đi tất cả điều mình yêu nhất trên thế gian thì cũng nên hiểu rõ- đây hoàn toàn không phải là chuyện gì to tát.

3. Cuộc sống thì ngắn ngủi tạm bợ, hôm nay con vẫn còn lãng phí cuộc sống, thì ngày mai sẽ phát giác cuộc sống đã lìa khỏi con. Do đó, càng sớm trân trọng cuộc sống, thì con hưởng thụ cuộc sống ngày càng nhiều, mong đợi trường thọ chi bằng sớm hưởng thụ thì hơn.

4. Trên thế giới hoàn toàn không có chuyện yêu nhất, ái tình chỉ là một loại cảm giác cần thiết nhất thời, mà loại cảm giác này tuyệt đối sẽ tùy ngày và hoàn cảnh của tâm hồn mà thay đổi. Nếu cái gọi là yêu thương nhất của con rời bỏ con, thì con hãy nhẫn nại và đợi chờ, để thời gian từ từ rửa sạch, để tâm hồn con từ từ trầm lắng, thì cái khổ của con sẽ từ từ biến nhạt đi. Không nên ước vọng quá lắm cái đẹp của ái tình, không nên thổi phòng quá đáng cái buồn của thất tình.

5. Mặc dù, có rất nhiều người thành tựu đã qua sự giáo dục, nhưng hoàn toàn không đều nhau, nếu học hành chăm chỉ, thì nhất định có thể thành công, con học được tri thức thì con có đủ vũ khí. Con người ta có thể tay trắng làm nên sự nghiệp, nhưng không thể tay không tấc sắt, nhớ kỹ đấy !

6. Ba không thể yêu cầu con chăm sóc ba ở kiếp sau, cũng vậy, ba cũng không thể nuôi dưỡng con ở kiếp sau, khi con lớn lên có thể độc lập thì trách nhiệm của ba đã hoàn toàn kết thúc. Sau này, nếu con muốn ngồi xe bus hay xe Benz, ăn cá hay ăn mì thì tự con lo lấy.

7. Con có thể yêu cầu mình giữ chữ tín, nhưng con không thể yêu cầu người khác giữ chữ tín; con có thể yêu cầu mình đối xử tốt với người khác, nhưng con không thể yêu cầu người khác đối xử tốt với con. Con đối đãi người ta như thế nào, thì đó không thể là điều tiêu biểu để người khác cũng đối xử với con như thế, nếu không nhìn thấu điểm này, thì con chỉ phí những buồn bực không cần thiết.

8. Ba mua vé số hơn hai mươi năm trời vẫn cứ là tay trắng tay, ngay cả lô chót mà cũng không trúng, điều này chứng tỏ con người muốn phát đạt thì vẫn phải nỗ lực làm việc mới có thể, trên thế giới hoàn toàn không có chuyện ăn cơm trưa miễn phí.

9. Người thân chỉ có duyên phận một lần, bất luận ở đời này ba và con ở với nhau bao lâu, thì cũng xin con trân quý thời gian mình chung sống, kiếp sau, bất luận yêu hay không yêu thì cũng sẽ không tái ngộ.

Ba của con.

Truyện cười học đường I


Khai không?
Trong lớp học có một bạn bị mất tiền. Thầy mở cuộc điều tra nhằm tìm ra kẻ đánh cắp. Nam hôm nay đi học muộn, vừa vào lớp là cuộc phỏng vấn xảy ra.
- Thầy hỏi Nam: em có khai hay không?
- Vì mới vào lớp nên Nam chẳng biết gì nên trả lời: Dạ, em hồi trước có đái dầm nhưng giờ không còn nữa ạ!
- Thầy : Pó tay!

Hôn súc vật
Trong giờ học môn sinh vật, cô giáo giảng cho học sinh:
- Các em không được hôn súc vật, vì như vậy có thể bị lây nhiễm những bệnh nguy hiểm. Em nào có thể lấy cho cô một ví dụ?
- Một học sinh xung phong: Thưa cô, dì em hay hôn con cún con của dì...
- Và chuyện gì đã xảy ra?
- Con cún đã lăn đùng ra chết.

Giống nhau
Sau giờ kiểm tra, hai sinh viên nói chuyện với nhau:
- Hôm nay, cô trông thi khó quá, tớ chẳng nhìn được bài cậu tí nào cả.
- Ừ, đề bài quá hóc búa, tớ đành để giấy trắng mà.
- Chết tớ rồi, thế thì lần này, tớ với ấy sẽ lại bị chia đôi điểm vì làm bài giống nhau như lần trước cho mà xem.

Thông minh
Ông bố dạy con trai:

- Thông minh và giữ chữ tín là then chốt của thành công con ạ. Giả sử con đã trót hứa cái gì thì vì điều đó nếu có bị khuynh gia bại sản, con cũng phải thực hiện. Đó gọi là chữ tín.
- Vậy thì thông minh là gì hả bố?
- Đừng có hứa hẹn những lời như vậy.

Mẹ mình đẹp nhất
Đi học về, hai trẻ sinh đôi líu lo báo tin vui:
- Mẹ ơi! Mẹ đã đoạt giải "Người mẹ đẹp nhất" ở lớp con.
- Ồ! Mẹ rất vui. Thế lớp con bình chọn như thế nào?
- Bỏ phiếu ạ! Không ai nhận được hơn một phiếu, ngoài mẹ.
- Thế ư? Còn mẹ được bao nhiêu phiếu bầu?
- Hai ạ!

Tuyệt Chiêu
Nhà Tommy mở tiệc đón năm mới và Tommy được giao nhiệm vụ đưa bánh kem vào tủ đá làm đông kem. Cuối bữa tiệc, mọi người dùng món tráng miệng. Tommy vội vàng mang bánh kem ra.

“Trông chiếc bánh này ngon quá!” - bác nó nói rồi cắn một miếng to, trong khi mắt vẫn liếc vào chiếc bánh tiếp theo.

“Tommy, bánh ngon ghê” - ông hoàn thành việc cho chiếc bánh thứ hai vào bụng và khen ngợi Tommy.

“Bánh vừa đẹp mà kem lại đóng đá rất đều, cháu làm thế nào mà chúng lại đều thế?” - ông bác lại cắn một miếng bánh lớn hơn.

“Dạ, cháu phải liếm xung quanh mới được thế đấy ạ!” - Tommy nhỏ nhẹ trả lời.

Có gì đâu mà xem
Ba:
- Tờ báo hôm nay đâu mất rồi?
Con:
- Con đã dùng gói rác và quẳng đi rồi.
Ba:
- Ba chưa xem mà sao con đem quăng?
Con:
- Có gì đâu mà xem... con gói ở trong toàn là vỏ chuối và xương cá không à !

Trắc nghiệm tâm lý
Chồng bàn với vợ:
- Anh đặt lên bàn ba thứ để xem con mình sẽ lấy thứ gì. Nếu nó lấy tờ 100 USD, tương lai nó sẽ là nhà tài chính. Nếu lấy cây viết, nó sẽ là nhà văn, còn nếu cầm quyển kinh thì nósẽ làm linh mục.
- Lát sau, cậu con vào phòng vớ cả ba thứ rồi chạyra ngoài. Trong khi vợ còn đần mặt trước tình huống bất ngờ, chồng lẩm bẩm:
- Phương án thứ tư...
- Vợ sốt ruột hỏi: Là sao hở anh?
- Là ăn cướp chứ còn sao nữa!

Chắc chắn là thế rồi!

Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.
- Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.
- Vova: Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?
- Cô giáo: Chắc chắn

Vẫn chưa đủ
Thi lịch sử. Petka trả bài trước, được 5 điểm (tối đa). Vova hỏi:
- Câu hỏi thế nào?
- Câu hỏi "Trình bày về cách mạng Nga", tao trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905, do Nga hoàng đàn áp nên thất bại, đến 1917 dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản mới thành công. Câu thứ 2 "Ai lãnh đạo cách mạng", trả lời " Chủ yếu là Lenin, ngoài ra còn có Stalin, Kirov". Câu thứ 3 "Nhận xét về điều kiện của cách mạng năm 1905", trả lời "Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng điều kiện đã chín muồi, nhưng riêng tôi cho là chưa đủ".
- Vova liền vào thi. Giáo sư hỏi: Anh sinh năm nào?
- Em sinh năm 1905, nhưng do Nga hoàng đàn áp nên mãi đến năm 1917 duới sự lãnh đạo của đảng cộng sản mới thành công.
- Bố mẹ em là ai?
- Chủ yếu là Lenin ngoài ra còn có Stalin, Kirov.
- Đồ ngu!
- Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng như vậy riêng em thấy chưa đủ.

Xác nhận vấn đề
Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:
- "Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ".
- Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: "Không mở được cửa sổ!"

Bị xử tử hình vì tiết lộ bí mất quốc gia
Có một người đàn ông nọ đứng ở giữa quảng trường và hét to: "Tổng thống là thằng ngu". Ngay lập tức anh ta bị bắt bỏ tù. Mọi người cứ nghĩ là anh ta sẽ phải ở tù hai năm vì tội sỉ nhục chính quyền nhưng mọi người rất bất ngờ vì cuối cùng anh ta bị xử tử hình. Hỏi ra mới biết anh ta bị xử tử hình vì tội tiết lộ bí mật quốc gia.

HAI CÁCH DIỄN GIẢI


Ngày xưa, có vị Hoàng đế của một xứ Ả Rập nọ triệu một nhà tiên tri tới để hỏi ông sẽ sống được bao nhiêu năm.

Nhà tiên tri nói : “Bệ hạ sẽ sống lâu, sống lâu tới cỡ Ngài sẽ chứng kiến được các cái chết của các con Ngài“.
Ông Hoàng tức giận vì lời nói xúc phạm, ra lệnh cho quân sĩ mang ra chém đầu.
Ông liền triệu một nhà tiên tri khác và cũng hỏi câu hỏi về tuổi thọ đó của ông. Nhà tiên tri này trả lời như sau: “Thưa Bệ Hạ, Ngài sẽ sống lâu, Ngài sẽ sống thọ hơn tất cả mọi người trong gia đình Ngài.

Ông Hoàng hoan hỷ và tặng rất nhiều tiền cho nhà tiên tri.
Hai nhà tiên tri đều nói lên sự thật nhưng một lời nói thì bộc trực và một lời nói thì uyển chuyển hơn.
° ° °
 
Lời bình:  Cùng một sự thật nhưng cách diễn giảng và cách dùng từ ngữ khôn khéo thì dễ lọt tai hơn.

ÔNG ẤY CẦN TÔI


Cô y tá nọ hướng dẫn một chàng thanh niên với vẻ mặt hốt hoảng âu sầu tới bên giường bệnh của ông già.
Cô nói : ”Ông ơi! Con trai ông đã tới đây này!”
Cô phải nhắc lại nhiều bận thì ông già bệnh nhân mới mở mắt ra nhìn. Ông bị ảnh hưởng thuốc mê và cơn đau nên chỉ nhìn thấy lờ mờ người thanh niên đứng bên bình dưỡng khí ở đầu giường. Ông giơ tay quờ quạng nắm lấy bàn tay người thanh niên, siết chặt, không rời tay ra như cần một sự an ủi.
Cô y tá lăng xăng mang một chiếc ghế lại gần giường bệnh cho người thanh niên ngồi. Rồi suốt đêm đó, người thanh niên ngồi giữ bàn tay ông già và nói những lời an ủi đầy hứa hẹn. Người bệnh già thì chẳng nói được câu gì, chỉ biết nắm chặt lấy bàn tay người thanh niên.
Sáng ngày ra, người bệnh  thở hắt ra và chết. Người thanh niên bùi ngùi đặt cái bàn tay bất động nọ xuống bên giường và đi báo tin cho cô y tá.
Trong khi cô ý tá làm thủ tục giấy tờ, người thanh niên tần ngần đứng bên cạnh. Khi cô làm xong thủ tục, cô ngỏ lời chia buồn với chàng thanh niên thì chàng này hỏi cô rằng: ”Ông ấy là ai vậy? tên là gì?”
Cô y tá ngạc nhiên: ”Tôi tưởng ông ta là cha anh?” Chàng thanh niên trả lời: ”Không, ông ta không phải là cha tôi, tôi chưa hề gặp ông ta bao giờ, tôi vào thăm người bạn có lẽ cùng họ, nên cô dẫn tôi nhầm tới đây.”
Cô y tá kêu lên: “Ổ, thế sao anh không cho tôi biết khi tôi dẫn anh tới đây!”
Chàng thanh niên nọ chậm rãi: “Khi tôi được biết ông ta bệnh nặng khó qua khỏi mà ông ta lại đang mong mỏi sự có mặt người con trai chưa tới được. Ông ta đã yếu quá, cũng không nhận ra được ai cả, tôi cảm thấy ông ta rất cần tôi nên tôi ở lại cũng có sao đâu!”
  Lời bình:   Thật là một tấm lòng quảng đại.

TIẾNG VANG


Hai cha con nọ đang đi men theo triền núi. Bỗng người con trai nhỏ trượt chân và ngã, em la lớn lên “Ối chao!”. Em lấy làm ngạc nhiên khi thấy ở miền núi xa có tiếng ai nhái lại “Ối chao!”.
Em tò mò la lên “Ngươi là ai?” thì em nhận lại tiếng nhái lại “Ngươi là ai?” Tức giận quá, em quát lên: “Quân đốn mạt!” thì em lại nghe tiếng nhái lại: “Quân đốn mạt!”.

Em nhìn người cha và hỏi “Thế là thế nào hở cha?”
Người cha mỉm cười và nói: “Này con hãy xem đây”.

 Nói rồi, ông nói lớn lên: “Anh hay quá!” thì nghe tiếng trả lời “Anh hay quá!”. Rồi ông lại la lên: “Anh tuyệt vời quá!”  thì cũng nghe tiếng trả lời “Anh tuyệt vời quá! ”
Người con ngạc nhiên nhưng cũng vẫn chưa hiểu. Người cha ôn tồn giảng : “Đó là tiếng vang con ạ! Khi có những khoảng trống rộng rãi như ta có trước mặt đây thì các tiếng động lớn hay tiếng nói lớn nó sẽ dội lại như vậy.
Con nói những lời tức giận thì nó sẽ dội lại những lời tức giận, cha nói những lời đẹp đẽ thì nó sẽ dội lại những lời đẹp đẽ!

Lời bình: Ở đời cũng vậy! đời là sự dội lại của các hành động của ta. Khi tâm ta có lòng từ bi thì chúng ta sẽ nhận lại sự yêu thương. Khi ta hành động những điều xấu thì nỗi bất hạnh sẽ lại xảy đến cho chúng ta.”