Có một nhà doanh nghiệp đi qua sông Lam - trên một con đò.
Nhà doanh nghiệp hỏi ông lái đò : ông có biết kinh tế học không. "Không" - Ông lái đò trả lời.
Doanh nhân : thế thì ông mất 1/4 cuộc đời. Ông có biết vi tính không ?
Ông lái đò : Không
Doanh nhân : thế thì ông mất 1/3 cuộc đời.
Ông có biết lướt web bằng iphone không ?
Ông lái đò : Không
Doanh nhân : Trời, thế thì ông quả thật mất 1/2 cuộc đời.
Ông lái đò : Không
Doanh nhân : thế thì ông mất 1/3 cuộc đời.
Ông có biết lướt web bằng iphone không ?
Ông lái đò : Không
Doanh nhân : Trời, thế thì ông quả thật mất 1/2 cuộc đời.
Lúc đó nuớc lũ cuồn cuộn chảy về. Ông lái đò lúc đó mới hỏi nhà doanh nghiệp: Ông có biết bơi không ?
Không - Câu trả lời từ nhà doanh nghiệp.
Không - Câu trả lời từ nhà doanh nghiệp.
Thế thì ông có thể mất cả cuộc đời rồi đó.
-------------------------------
Tạp chí Ga lăng… xăng viết: “Nếu bạn là phụ nữ, khi bạn bước lên xe bus, lần nào cũng có ít nhất là 3 chàng trai đứng dậy nhường chỗ cho bạn, điều đó nói lên rằng bạn đã quá béo!”.
----------------
Soạn tin nhắn với cú pháp "Alo Tao là cướp đây", rồi gửi đến số 113 .
Bạn có Cơ hội cao để trúng Bộ giải thưởng hấp dẫn, gồm có : - Một còng số 8 chất liệu bằng thép không gỉ màu sắc trang nhã - Một bộ pijama kẻ sọc thời trang phong cách xì tin - Một căn hộ cao cấp xây dựng theo kiến trúc cổ đại (100% bằng đá phiến) tại Sơn La resort, mang lại cảm giác yên bình với chất lượng an ninh tuyệt đối....Rất phù hợp với những bạn trẻ muốn rời xa sự náo nhiệt của chốn thị thành!!! Nào !! Còn chờ gì nữa, hãy nhanh tay soạn tin nhắn và gửi đến số 113.
--------
KHÁT VỌNG
Bao giờ cho đến tháng ba
Lương xài không hết đem ra sắm vàng
Gạch bông đem lát đường làng
Nông dân ngồi chật nhà hàng năm sao
Gặp dân quan vội cúi chào
Việc dân cần đến là ào xong ngay
Đưa tiền quan vội xua tay
Việc dân việc nước tối ngày sáng đêm
Nhân tài đông chật như nêm
Mấy thằng cơ hội ra thềm rửa xe
Đường không lô cốt chắn che
Mưa liền ba tháng vỉa hè vẫn khô
Trẻ con đuổi bắt mặt rô
Gái Hàn nô nức bắt bồ trai ta.
-----------------
Tổ chức Guinness vừa công bố kỷ lục thế giới mới về vòng eo nhỏ đã thuộc về một người phụ nữ VN, chị Lê Thị Teo, số đo vòng 2 của chị là 15 cm. Được biết bí quyết có được vòng eo nhỏ như vậy là bởi chị đã phải “thắt lưng buộc bụng” khá lâu, thắt đến độ không “thắt” được nữa, thậm chí ban tổ chức khi đo đã sờ thấy cả xương cột sống của chị từ phía trước. Chị Teo cũng cho hay, hàng xóm, bạn bè của chị cũng xấp xỉ đạt kỷ lục này. “Sở dĩ nhờ dạo trước giá cả tăng vọt … nên đại đa số chúng tôi đều phải tự “thắt lưng buộc bụng” đến độ như thế này. Việc đạt kỷ lục Guinness là không nằm trong dự tính của tôi. Nó khá bất ngờ và thú vị”, chị Teo chia sẻ.
---------
Bà mẹ nói với con trai: - Để mẹ giới thiệu con với một cô gái mà mẹ đã chọn: đó là một cô gái đẹp, mắt to, mũi cao, môi trái...
- Con hiểu rồi, tức là con phải nấu cơm, giặt giũ... làm mọi thứ chứ gì!
--------------
Quảng cáo:
Nam, 25 tuổi. Khoẻ mạnh, thông minh, sở hữu 2 xe BMW, 1 du thuyền, 1 biệt thự cạnh Hồ Tây, 2 nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua, không bán, không có nhu cầu kết bạn. Chỉ đăng lên để... khoe vậy thôi.
---------
Tin từ tạp chí An ninh chung cư, trang 17: Một người đã giết hàng xóm của mình, vì hàng xóm của ông ta nuôi gà trong căn hộ của ông ta, nằm trên lầu 20 giữa thành phố! Suốt 3 tháng liền ông ta phải đi bác sĩ tâm thần vì nghĩ mình suy nhược thần kinh nên tối nào cũng nghe thấy tiếng gà cục tác!
------------
Ức lắm thay!^_^
Ức lắm thay!^_^
“Hỡi ôi! Ngẫm cho cùng, đàn ông thật ngốc! Trong cuộc đời, chúng ta đã tậu về một thứ tạm gọi là tài sản mà càng để lâu càng mất giá. Thứ tài sản đó chính là vợ ta. Tậu về mà không được xem trước một cách kỹ càng, không được kiểm nghiệm chất lượng sản phẩm một cách đầy đủ ở các điều kiện khác nhau, thậm chí chúng ta không hề nhận được bất kỳ một sự khuyến cáo nào từ nhà sản xuất hay còn gọi là bố mẹ vợ. Giấy bảo hành cũng không có nốt, xuất xứ hàng hóa càng không, biên bản bàn giao và nghiệm thu sản phẩm không hề được lập. Hàng mua rồi không được đổi hoặc trả lại. Bù lại bên bán gán cho ta những cái danh hiệu hão, nào là “rể tốt”, “người tử tế”, “người tiêu dùng nhân ái”…
Tử tế cái nỗi gì, “họ” chỉ trông cho chúng ta “tử” rồi họ làm lễ “tế”. Tiêu dùng cái khỉ mốc, cho đến tận khi chúng ta “tiêu” đời rồi mà họ vẫn ép “dùng”. Đàn ông chúng ta quả là những con gà. Thảo nào con phố chuyên in thiếp cưới ở Thủ Đô lại có tên là phố Hàng Gà. Những kẻ không được đánh giá là tử tế như chúng ta, họ test, họ check hàng hóa một cách rất thoải mái, kỹ càng, nếu không ưng ý họ bỏ đi tìm hàng khác thì lại bị gán cho cái “bỉ danh” là Sở Khanh. Thật oan ức! Đáng ra phải gọi họ là những “người tiêu dùng thông thái” mới phải. Ức lắm thay!...”.
--------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét