Giới thiệu về blog

Đây là blog của gia đình Văn Tác và Mai Trâm, được thiết lập nhằm mục đích lưu lại những kỷ niệm đẹp trong đời sống của gia đình bé nhỏ Văn-Mai. Ngoài những hình ảnh và video, blog còn chứa đựng của hồi môn dành riêng cho 3 cô công chúa nhỏ: Mẫn Châu - Hải Ngân và Ái Thi. Của hồi môn này là tập hợp những bài viết hay, có tính nhân văn cao mà Văn Tác đã sưu tầm trong suốt cuộc đời của mình.....

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2011

Những bài văn bất hủ của học trò

Đề: Em hãy tả buổi sáng ở xã của em.
Buổi sáng ở xã em bắt đầu khi những chú chim còn ngủ gật gù trên dây điện. Các bác nông dân đội nón đi làm, những chú công nhân thì ngồi trên những chiếc xe máy kêu bình bịch... Chẳng mấy chốc, mọi người đã vội vàng về nhà vì sợ bị say nắng.
Đề: Hãy tả một em bé mà em yêu quý.
Gần nhà em có một em bé tên là Duy Anh. Em năm nay lên hai tuổi và đã mọc lơ thơ mấy chiếc răng. Em rất ít ngủ trưa, mắt em lúc nào cũng mở toang hoang.
Đề: Tả chiếc đồng hồ.
Nhà em có một chiếc đồng hồ cũ, mỗi khi nó dở chứng hỏng hóc là mẹ em lại quát: "Sao mày ốm mãi vậy?"
Đề: Hãy tả về mẹ em.
Mẹ em cười nhe hai hàm răng đen nhánh vì ăn trầu.
Đề: Tả về con lợn.
Nhà em có nuôi một con lợn nái, chân nó to bằng cái cán cào, đầu to bằng cái gầu tát nước, thân nó to bằng cái phích nước. Ngày qua ngày con lợn lớn nhanh như thổi. Rồi một hôm, em ở trong nhà, nghe tiếc éc éc. Thôi rồi, mẹ em đã bán lợn.
Đề: Tả anh bộ đội.
Gần nhà em có một anh bộ đội, anh bơi rất giỏi, anh có thể bơi lập lờ trên mặt nước, trông xa cứ như người chết đuối.
Đề: Tả con gà trống.
Bà nội em có nuôi một con gà trống. Chú gà rất lực lưỡng như lực sĩ đấu vật. Bộ lông nhiều màu bóng mượt. Cái mào đỏ chót đầy kiêu hãnh. Chân chú gà đã có cựa rắn chắc và khỏe mạnh. Sáng sáng, chú trống dẫn đàn gà con đi tìm mồi.
Đề: Em hãy điền dấu phẩy vào đúng chỗ "gia đình hai con vợ chồng hạnh phúc".
Gia đình hai con vợ, chồng hạnh phúc.
Đề: Tả về một người gương mẫu ở nơi em sinh sống.
Làng em có một bác gương mẫu nhất làng, bác ấy là bác truởng thôn. Em nghe mẹ nói bác ấy ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng nhưng em thấy ngày nào bác ấy cũng vác loa để thông báo mọi việc cho xóm làng.
Đề: Tả người bà mà em yêu quý.
Bà em thường bịt trên đầu một chiếc khăn nhung, bên dưới chiếc khăn thò ra hai cái tai vừa to vừa dài.
Đề: Tả cảnh trường em trước giờ học.
Đầu giờ học, khi tiếng trống trường báo hiệu vào mười lăm phút đầu giờ, sân trường em thật hỗn loạn. Các bạn chen lấn xô đẩy nhau. Các bạn còn đè lên nhau, dẫm đạp nhau để kịp vào lớp đúng giờ. Trước cổng trường, một vài cô giáo đi muộn hối hả chạy vào lớp vì bận cho con bú.
Đề: Tả ông bà của em.
Bà nội em năm nay đã 70 tuổi nhưng giọng của bà vẫn sang sảng. Sáng nào bà cũng xách 2 xô nước từ đầu ngõ về nhà.
Đề: Tả Hồ Gươm.
Nhà em ở gần Hồ Gươm, đến kỳ nghỉ hè em thường đi cùng bà nội ra hồ tập thể dục vào buổi sáng sớm. Hồ hình thận, nước hồ xanh ngắt như rêu, mặt hồ im lặng như đi ngủ.
Đề: Tả về cây cổ thụ.
Trên con đường đến trường.
Từ xa em nhìn thấy.
Một cái cây cổ thụ.
Cây vừa to vừa cao.
Cứ như là cây bàng.
Em từ từ đi tới.
Thì ra là... cây bàng.
Đề: Tả một chiếc xe môtô.
Gần nhà em có một chú tên Khánh nhà chú có một chiếc xe môtô. Hằng ngày chú thường xách xe ra đi chợ. Mỗi lần bước lên xe chú hụ ga thật lớn. Bởi thế mỗi lần chú hụ ga là mẹ em bảo: "Thằng trời đánh".
Đề: Em hãy tả anh bộ đội.
Ở gần nhà em có một anh bộ đội. Anh có nước da giống màu bộ bàn ghế nhà em, mái tóc nhọn hoắt cong như hình lưỡi liềm.
Đề: Tả bà em.
Hình dáng của bà nội rất là thấp, được hai mét rưỡi, dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa. Tính tình bà rất là bực bội. Khi cười miệng bà em móm mém như miệng cái hố.
Đề: Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, nhân vật nghệ sĩ Phùng mỗi khi ngắm kĩ nhìn lâu hơn tấm ảnh do mình chụp thường nhìn thấy những hình ảnh nào? Những hình ảnh đó nói lên điều gì?
Tuy em chưa đọc bài văn
Nhưng em xin đoán thế này đúng không
Nhân vật nghệ sĩ là chồng
Chắc ngắm ảnh vợ trong phòng ông ta
Nhan đề “Chiếc thuyền ngoài xa”
Chỗ người vợ đứng chắc là thuyền kia
Có thể tàu đắm chia lìa
Chồng thì sống sót vợ về cõi âm
Người chồng nghệ sĩ âm thầm
Ngồi ngắm ảnh vợ, tay cầm khăn lau
Vừa than, vừa khóc, lòng đau
Hiện lên hình ảnh yêu nhau thuở nào
Hình ảnh hiện đến cao trào...
Em xin ngừng kể không là em “die”
Thầy cô vất vả chấm thi
Xin thầy cô chấm nhẹ bài của em
Viết vui cho thầy cô xem
Câu này em bỏ, xin không chấm vào.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét